Nghe Bàn Tử kể về Lưu Tang, Ngô Tà cũng có chút hứng thú với cậu ta. Thật mong chờ được gặp mặt. Trong lúc Bàn Tử đang huyên thuyên thì Tiểu Ca lại dựa vào giường nhỏ trong gốc ngủ gật. Ngô Tà không quá tin vào lời mà Bàn Tử nói, mấy câu đồn thổi ở bên ngoài có bao nhiêu câu đúng sự thật cơ chứ? Chú hai đi vào, phía sau chú ấy chính là cao thủ mà Khảm Kiên mới đón về.
Chú HaiGiới thiệu với mọi người đây là cao thủ do tôi mời tới Lưu Tang. Lưu Tang, đây là Bàn Tử, kia là Ngô Tà.
Ngô Tà như thường lệ tiến lên chào hỏi.
Bàn Tử vội ngăn Ngô Tà lại.
Lưu Tang phớt lờ Ngô Tà. Thấy thái độ của cậu ta, Bàn Tử nổi nóng.
Bàn TửVẫn còn sĩ diện. Dẫm lên rồi mà vẫn còn như vậy.
Lưu Tang đi đến gần Tiểu Ca, gương mặt khó ở của cậu ta hiếm hoi lộ ra một chút ý cười.
Lưu Tang lấy điện thoại ra, ở trước mặt mọi người lén chụp ảnh Tiểu Ca. Bàn Tử nhìn thấy liền tức giận.
Bàn TửLàm gì đó? Chú hai chú nhìn xem, chú tìm cao thủ đến hay là fan cuồng của Tiểu Ca vậy? Xoá đi cho tôi. Tôi là quản lý của Tiểu Ca. Đưa tiền chưa mà chụp?
Lưu Tang khi quay lại nói chuyện với bọn họ thái độ liền khác hẳn, cậu ta hằng học hơn nhiều.
Lưu Tang (Tang Matcha)Các anh chưa biết rồi, khi các anh đến đây bên ngoài đã có người đặt cược. Giờ cược các anh 1 đền 7. Tất cả mọi người điều cho rằng. Ngô Tà lần này không lên được. Tôi cũng cược các anh không lên được.
Bàn TửCái thằng đen đủi này, sao cậu lại có thể nói ra mấy lời như vậy?
Khác với Bàn Tử, Ngô Tà chỉ khẽ nhếch môi cười. Chú hai phải lên tiếng cang ngăn, nếu không với tính của Bàn Tử rất có thể anh ta sẽ xông lên đánh chết Lưu Tang.
Chú HaiThôi được rồi, các người đâu còn trẻ con nữa, cãi nhau làm gì. Việc đang gấp điều ra ngoài giúp một tay đi.
Lưu Tang vừa cởi áo, trên người cậu ta liền hiện lên một hình xăm không hoàn chỉnh. Hình xăm mô phỏng theo hình trên người Tiểu Ca. Bàn Tử chỉ vào cậu ta gọi Tiểu Ca.
Bàn TửTiểu Ca, cậu mau nhìn xem. Cái thằng này nó có hình xăm đấy. Cái này là học theo cậu đó. Cậu xem cái hình xăm của cậu ta này. Còn chưa xăm xong đấy.
Tiểu ca mở mắt ra nhìn người trước mặt. Nhưng ánh mắt lại không tự chủ được nhìn về phía Ngô Tà. Bàn Tử vẫn không ngừng lải nhảy.
Bàn TửCậu có chút thành ý được không. Chỉ xăm một nửa.
Lưu Tang không chịu được Bàn Tử nên nói với chú hai.
Lưu Tang (Tang Matcha)Chú hai, chú tìm cháu đến là để cháu giúp chú đúng không?
Lưu Tang (Tang Matcha)Thế lần hành động này có phải là nghe theo cháu chỉ đạo không?
Chú hai biết tiếp theo Lưu Tang muốn nói gì nhưng vẫn trả lời.
Lưu Tang (Tang Matcha)Được rồi, Bàn Tử chết tiệt anh im mồm cho tôi.
Bàn Tử cũng không chịu thua cậu ta.
Bàn TửNói gì, thằng đen đủi chết tiệt.
Lưu Tang (Tang Matcha)Tôi tuyên bố, từ bây giờ trở đi. Tất cả các kế hoạch hành động đều phải nghe theo lệnh tôi. Nếu không, chú hai, câu trả lời chú cần có lẽ sẽ không có đáp án.
Lưu Tang (Tang Matcha)Sắp đến giờ rồi, bắt tay vào làm việc thôi.
Lưu Tang nhìn Ngô Tà và Bàn Tử như nhìn hai kẻ sai vặt.
Ngô Tà đợi mọi người ra ngoài hết mới đi đến giường của Tiểu Ca. Anh định đứng dậy nhưng bị hắn đè lại. Ngô Tà ngồi trên người Tiểu Ca, mông còn cố tình ngồi lên điểm nhạy cảm kia.
Ngô TàXem ra Tiểu Ca của chúng ta được rất nhiều người yêu thích.
Trương Khởi LinhNhưng tôi chỉ yêu cậu.
Ngô Tà bật cười, chuyện này thì hắn biết. Hắn chỉ là có chút ghen tuông mà thôi.
Ngô TàNgước cổ lên. Hơi nghiêng sang bên trái.
Tiểu Ca ngoan ngoãn làm theo. Ngô Tà cúi đầu cắn một cái lên cổ anh. Hai tay Tiểu Ca ôm chặt lấy eo Ngô Tà. Cảm thấy mình cắn đủ sâu, Ngô Tà mới chậm rãi nhả ra. Nhìn dấu răng hắn hài lòng hôn thêm một cái.\
Ngô TàLàm dấu, anh là của tôi.
Trong đầu Tiểu Ca liền hiện lên ba chữ Ngô Tiểu Cẩu. Ngô gia thích chó như vậy cũng không khó liên tưởng lắm.
Ngô Tà nhìn Tiểu Ca ngẩn ra, hắn còn nghĩ chắc mình cắn anh đau rồi. Ngô Tà cúi người hôn lên môi Tiểu Ca. Tiểu Ca luôn là người khống chế bản thân rất tốt, cho dù có là dục vọng bản năng, nhưng đứng trước Ngô Tà anh không có cách. Thật muốn một ngụm nuốt luôn hắn vào bụng.
Nụ hôn mãnh liệt mang theo hơi thở ái muội. Nhưng cuối cùng lý trí vẫn chiến thắng. Ngô Tà thở dốc nằm trên người Tiểu Ca.
Ngô TàCòn không ra ngoài trợ giúp, tôi sẽ bị chú ba đập chết đó.
Nếu là ngày thường Tiểu Ca xác định sẽ không buông tha cho Ngô Tà, nhưng hiện tại không được. Mục đích của chuyến đi này là gì thì chính Tiểu Ca mới là người duy nhất biết rõ. Một kế hoạch lớn kéo theo rất nhiều người sẽ chết đi. Nhưng anh không có cách nào khác.